Phụ nữ muốn hạnh phúc, cứ mù quáng khi yêu nhưng lúc lấy chồng phải lý trí

Cũng như nhiều phụ nữ khác, tôi đến với chồng tôi bằng tình yêu, không tính toán, cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều. Mặc dù lúc quen cũng thấy anh có nhiều tật xấu như vô tư, không biết quản lý tiền bạc, không biết hoạch định tương lai… Thế nhưng vì yêu tôi vẫn cưới và nhủ thầm “mình có thể bù khuyết cho anh ấy những điểm yếu”, “có gia đình, có con cái anh ấy sẽ trưởng thành thôi”. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ, điều quan trọng của hôn nhân là hai người yêu nhau.

chong_tot
Thế nhưng, khi cưới rồi tôi mới thấy, cuộc sống hôn nhân không phải chỉ có tình yêu là có thể hạnh phúc vẹn nguyên. Chúng tôi gây nhau vì những vấn đề nhỏ nhặt nhất như tính ham chơi của anh: anh có thể đi nhậu 5 ngày/tuần, thức chơi game thâu đêm suốt sáng 2-3 ngày liền, hay bỏ đi phượt cả tuần…

Rồi tôi lại phải nhức đầu vì tính ỷ lại, không biết quản lý tiền bạc. Dù cho đã quy định anh đưa hết tiền lương cho tôi quản lý và tôi sẽ gởi lại anh 3-4 triệu để tiêu vặt trong tháng. Thế nhưng, cứ dăm hôm anh lại xin tiền đi nhậu, dăm hôm lại đòi nâng cấp điện thoại, máy tính, máy ảnh… với đủ lý do chính đáng như cần thiết cho công việc, phải đi giao tiếp, quan hệ bạn bè.

Rồi vì không hoạch định cho tương lai nên thực chất anh chẳng biết anh muốn gì. Anh nói công việc hiện tại quá chán, anh muốn thực hiện giấc mơ ấp ủ từ nhỏ là làm… diễn viên. Trời ơi, nếu anh là chàng trai 20 tuổi, tôi chắc hẳn sẽ hứng thú với ước mơ của anh và hăm hở giúp anh.

Nhưng khi anh đã là chàng trai 30 tuổi và cha của một cô nhóc 1 tuổi thì khi nghe ước mơ của anh tôi thấy nó viển vông quá. Tôi không thể ủng hộ anh bỏ việc để theo đuổi ước mơ được, vì tôi không muốn lấy chồng về để rồi tự mình chèo chống nuôi con, nuôi chồng.

Cứ thế, tôi ngày càng chán nản trong hôn nhân của mình. Dù rằng thực ra anh vẫn là anh như khi chúng tôi yêu nhau, vẫn vô tư, thật thà, trẻ con… đến đáng yêu. Nhưng khi đã là vợ thì tôi lại không thấy những tính đó là đáng yêu nữa. Tôi có cảm giác như đang nuôi một đứa nhỏ và một đứa con to xác. Thế rồi, tôi tự hỏi, phải chăng tôi đã chọn nhầm chồng?

Có thể sai lầm của tất cả các bà vợ chúng ta đó là cứ cho rằng, bằng tình yêu của mình sẽ giúp thay đổi người đàn ông, biến họ từ một người vô tư, vô lo, vô tâm thành một người có trách nhiệm, tinh tế, hiểu biết… Để rồi đến khi chồng không trở thành người như ta mong muốn thì ta lại oán trách và biến mình thành bà mẹ già khó tính của chồng.

Vì vậy, tôi nghĩ, từ ngay bây giờ, các mẹ hãy dạy con gái cách để lựa chọn một người đàn ông tốt, chứ đừng nhắm mắt nhắm mũi cưới đại rồi hy vọng kỳ tích sẽ xảy ra. Thật sự rất khó để thay đổi một người đàn ông. Vì vậy, để tránh lặp lại sai lầm của chính mình, các mẹ nên hướng dẫn con cách nhận biết đâu sẽ là một người chồng tốt, một người cha tốt trong tương lai.

Nghe có vẻ thực dụng, nhưng đây chính là bí quyết giúp con gái chúng ta hạnh phúc trong tương lai. Dù biết rằng hôn nhân đôi khi cũng mang tính may mắn. Thế nhưng, chắc chắn khi chọn được một người tốt, thì tỷ lệ may mắn của con bạn đã cao hơn những người khác.
Và đây là những câu hỏi bạn nên dạy con mình khi nhìn nhận một người đàn ông.

1. Anh ta làm con cảm thấy thế nào?
Con có cảm thấy an toàn, được tôn trọng, được cần đến và được trân trọng không? Anh ta có hay khen ngợi con? Anh ta có dành cho con những lời có cánh và lãng mạn không? Con có cảm thấy say đắm khi ở bên hay cả lúc thiếu vắng anh ta? Anh ta có làm con cảm thấy mình là một người bạn tốt nhất của họ? Nếu con trả lời “có” cho tất cả những câu hỏi này, thì cơ hội thành công của con là 25%. Nếu câu trả lời của con là không, hãy kết thúc.

2. Anh ta liệu có tố chất thể làm cha tốt?
Đây là phẩm chất rất quan trọng quyết định hạnh phúc tương lai của bạn. Có rất nhiều người đàn ông khi yêu sẽ khiến bạn rất say đắm, nhưng lại không phù hợp với vai trò người cha, người chồng bởi họ không có tố chất của người đàn ông của gia đình như sự kiên nhẫn, trách nhiệm và tư cách đạo đức. Người chồng, người cha tốt sẽ biết đặt nhu cầu của gia đình lên trước bản thân. Còn những anh chàng chỉ nghĩ đến bản thân mình, thích hưởng thụ… thì rất khó để đảm đương vai trò này.

3. Anh ta có học vấn và cái nhìn tích cực về công việc?
Trình độ học vấn góp phần rất lớn vào cách đối xử với bạn đời cũng như bảo đảm về mặt tài chính cho gia đình tốt hơn những người ít học. Dĩ nhiên, không phải cứ học cao là tốt. Nếu anh ấy có bằng này bằng kia nhưng lười biếng thì cũng vứt. Quan trọng là anh ấy phải có cái nhìn tích cực và mong muốn lao động chân chính để nuôi sống gia đình.

4. Liệu con và anh ta có thể đi đến tuổi già cùng nhau?
Nếu bạn muốn tìm một người luôn bên bạn lúc bệnh tật và cùng nhau sống đến già thì hãy chọn những người có các phẩm chất như có trách nhiệm, lòng tin, kỹ năng giao tiếp tốt, sự chín chắn và sự trung thực. Nó cũng có nghĩa là các con gái tôi hiểu và chấp nhận các nhược điểm của bạn đời và cả hai bước vào hôn nhân khi thừa nhận các nhược điểm đó sẽ khó thay đổi. Hãy nhớ, đây đều là những điều đã được thống kê.

5. Anh ta có tìm kiếm những phẩm chất như thế này ở một người vợ không?
Sau cùng, người đàn ông tôi nghĩ sẽ là người chồng tốt với con gái mình là anh ta cũng tìm kiếm người phụ nữ có 4 phẩm chất trên. Bởi lẽ, một người đàn ông tốt họ luôn tìm một người phụ nữ hiểu biết tương xứng để cùng xây dựng gia đình.

Vì vậy, muốn có chồng tốt, bạn cũng phải là một người vợ có trách nhiệm với gia đình.
Không có một công thức nào cho hạnh phúc, cũng không có một phép tính chuẩn xác cho một người tốt. Thế nhưng, chắc chắn những người đàn ông tốt hay xấu ngay từ đầu bạn có thể xác định được. Có thể trong tương lai họ thay đổi thì tôi không dám chắc. Thế nhưng, ít nhất, khi bạn đã tìm được một người tốt, khả năng hạnh phúc của bạn sẽ tăng lên rất cao.

Còn nói thiệt, những người đàn ông ngay từ đầu đã lộ tính vũ phu, gia trưởng, ích kỷ… thì rất khó mang lại được hạnh phúc cho phụ nữ. Nếu bạn cứ kiên quyết lấy họ do yêu hay do lý do gì đi chăng nữa, thì bạn cũng phải chấp nhận rằng khả năng bất hạnh của bạn là 90%.

Đàn bà phải biết yêu lấy bản thân và học cách tàn nhẫn với đàn ông

Đàn bà nên sống nhiều hơn, ích kỉ nhiều hơn để ngày nào đó, đàn ông phải lập diễn đàn than phiền, vì đàn bà bỗng dưng lạnh lùng và vô tâm với họ. Hẳn khi ấy, đàn ông sẽ hiểu ra nhiều điều.

Ngày lấy chồng, mẹ bảo: “Đàn ông ích kỉ thì nhiều mà ấm áp thì ít. Nên phụ nữ, hãy tự hào phóng với bản thân mình và tự biết cách làm cho mình cảm thấy ấm áp. Đừng đặt quá nhiều kì vọng vào một người đàn ông, kể cả là người đàn ông mà con yêu hết mình. Bởi càng kì vọng thì càng dễ thất vọng”.

Khi ấy, chị không nghĩ quá nhiều. Đàn bà chưa từng trải vẫn dễ dãi tin vào đàn ông một cách tuyệt đối như thế. Có lẽ nào, vì đàn bà khi yêu thường tin, thường yêu người đàn ông của mình một cách mù quáng nên đàn bà mới kết hôn nhiều? Và đau khổ vì đàn ông nhiều đến vậy?

Vì trước khi kết hôn, người đàn bà nào cũng kì vọng vào một cuộc sống gia đình hạnh phúc, thuận buồm xuôi gió. Nhưng bởi vì đời không như là mơ. Cho nên khi đã trở thành những người đàn bà có gia đình, từng trải trong cuộc sống, từng nếm đủ vào cuộc đời mình những gia vị đắng cay… thì hầu như đều cười mình trước kia quả là ngây thơ và ngu ngốc.

Dan ba phai biet yeu lay ban than va hoc cach tan nhan voi dan ong
Vì trước khi kết hôn, người đàn bà nào cũng kì vọng vào một cuộc sống gia đình hạnh phúc, thuận buồm xuôi gió. (ảnh minh họa)

Thời gian và sự từng trải đã làm người đàn bà ngộ ra tình yêu và hôn nhân là hai bài toán mà kết quả của nó hoàn toàn khác nhau. Có thể hôn nhân là kết quả của tình yêu thăng hoa. Nhưng ít có khi nào ngược lại lắm. Nghĩa là hôn nhân sẽ khiến cho tình yêu của con người ta thăng hoa.

Mà thực tế phần nhiều là khiến con người ta hiểu được nỗi đau khi hoa tàn nhị rữa. Nhưng phận đàn bà, vẫn phải xếp tất cả những dư vị đắng môi ấy vào một góc và tiếp tục lặng lẽ sống với hàng mớ những lí do nhưng tuyệt nhiên tình yêu không còn nằm trong số những lí do quan trọng hàng đầu nữa.

Lại kể chuyện của chị. Ngày yêu nhau, chị vốn là cô gái nhan sắc. Cái vẻ nhan sắc của một cô thôn nữ dịu khiến anh một chàng trai thành phố ngất ngây. Chị bảo, khi yêu, anh thề sống thề chết chỉ yêu chị. Về nhà chị chơi ở quê, anh lấy lòng bố mẹ chị bằng cách lăn ra mà làm những công việc nhà nông, mà chẳng nề hà gì khiến cho bố mẹ chị ưng lòng vô cùng.

Cũng vì thế mà chị có chạy đằng giời. Anh tốn công, tốn sức và chân thành đến thế khi yêu. Vậy mà lấy nhau rồi, quay đi quay lại hai mặt con. Chị quay cuồng với hai thằng con trai cách nhau hơn tuổi.

Mái tóc dài óng mượt ngày xưa cắt ngắn cho đỡ vướng và gội đầu cho nhanh, làn da trắng ngần ngày nào lốm đốm tàn nhang, khuôn mặt tròn xinh xắn giờ thay bằng khuôn mặt hốc hác, có hõm má, đôi mắt thâm quầng. Chị bảo, có lần anh nhìn chị mà nhăn nhó: “Nhìn vợ người ta kia kìa. Vợ mình thì…”

Dan ba phai biet yeu lay ban than va hoc cach tan nhan voi dan ong
Chị quay cuồng với hai thằng con trai cách nhau hơn tuổi. (ảnh minh họa)

Hai đứa con trai nghịch như quỷ sứ, một mình chị chăm. Sáng ra anh thảnh thơi đi làm, chị đầu tắt mặt tối cáu ngắt ngậu xị vì cho hai thằng giặc ăn. Quần áo còn chả mặc được tinh tươm nói chi váy vóc. Ngày nào cũng thất thểu tới cơ quan, chân vắt lên cổ mà chạy vì sợ muộn.

Chị có kêu thì anh bảo: “Sướng mà không biết đường. Có mỗi hai đứa con trông cũng không xong”. Chị có kêu ốm thì anh bảo: “Làm sao mà ốm, thằng này đi làm quần quật suốt ngày mà chưa kêu ốm đây này”. Thế là chị yên lặng.

Đêm, nằm ôm con ngủ, chồng nằm bên cạnh cũng ngủ. Con thức quấy cũng không biết. Con nôn cũng không hay. Con sốt cũng vẫn ngáy. Sáng ra chị phờ phạc thì kêu: “Ngủ gì mà trương nất lên cũng không dậy”. Chị mắng thầm trong bụng: “Anh ngủ như trâu ấy thì anh biết cái gì”. Nhưng chị vốn sợ anh nên chả khi nào dám cãi ra miệng. Đời này, còn tìm được bao nhiêu người đàn bà sợ chồng như chị? Kể cũng hiếm chăng?

Đấy, chị thở dài: “Yêu nhau, nó là bát nước sôi giữa mùa đông, nhưng lấy nhau rồi nó là bát nước nóng giữa mùa hè. Nếu không gắng mà chịu thì sẽ hất đi ngay. Mà hất đi rồi thì khó mà hớt lại. Còn nếu hất vào nhau thì hẳn sẽ tổn thương”. Mà đã đến lúc ấy, thì người ta lại thường nhớ đến những hắt hủi mà lại hay quên những thứ đã từng ấm áp. Người ta thường nhớ lúc lạnh lùng mà quên khi thương yêu.

Nếu như người ta nghĩ mình đang cơ cực thì chẳng mấy khi đủ thảnh thơi để thương người khác. Khi người ta ích kỉ thì chẳng bao giờ còn đủ bao dung với ai nữa. Mà đàn ông hình như phần lớn với họ cả hai thứ này đều có thừa.

Dan ba phai biet yeu lay ban than va hoc cach tan nhan voi dan ong
Họ tự cho mình cái quyền được ích kỉ, thì chẳng có lí do gì đàn bà lại không cho mình cái quyền được tự yêu thương. (ảnh minh họa)

Nếu đàn ông như vậy thì đàn bà hãy học cách khớp với họ như khi người ta chơi trò chơi mảnh ghép. Nếu như anh có mảnh ghép ích kỉ thì tôi tất phải có mảnh ghép hào phóng và tự yêu thương. Nếu như anh cầm mảnh ghép thiếu ấm áp, quan tâm thì tôi sẽ học cách tự biết chăm sóc mình, tự biết kéo chăn khi lạnh, uống thuốc khi ốm và làm mình vui lại mỗi khi buồn…

Họ tự cho mình cái quyền được ích kỉ, thì chẳng có lí do gì đàn bà lại không cho mình cái quyền được tự yêu thương. Họ không có đủ sự quan tâm tới người đàn bà bên cạnh, thì chẳng có lí do gì người đàn bà ấy lại chỉ biết ngồi một chỗ để chờ đợi sự quan tâm ít ỏi đó mà không biết cách tự biến mình trở thành một người đáng được quan tâm ngay tự trong chính con người mình.

Và biến nó thành một thứ nhu cầu cần thiết, giống như là vitamin, bản thân mình có thể tự bổ sung cho mình, để khiến mình trở nên xinh đẹp, khỏe khoắn và tự tin hơn trong cuộc sống. Đừng biến mình trở thành bông hoa héo úa, chỉ vì thiếu đi sự chăm chút yêu thương. Hay tự mình tỏa hương và tự mình thưởng thức. Có lẽ đàn bà chỉ thanh thản khi tự bản thân mình biết yêu thương và trân trọng mình mà thôi.

Có lẽ nào, đàn bà nên sống nhiều hơn và biết ích kỉ nhiều hơn để một ngày nào đó, đàn ông cũng phải lập ra những diễn đàn, những trang web than phiền vì đàn bà bỗng dưng lạnh lùng và vô tâm với đàn ông như đàn bà đang từng ngày than thở và chia sẻ cùng nhau. Hẳn khi ấy đàn ông sẽ hiểu ra nhiều điều.

Bởi đôi khi với đàn ông yêu thương càng nhiều thì họ nhiều khi ghi nhận càng ít. Cho ăn càng no càng đầy đủ thì lại chưa từng biết cảm giác thiếu thốn ra sao? Có lẽ đàn bà không chỉ học cách tự yêu lấy bản thân mà còn phải học cách tàn nhẫn một chút cho đàn ông chừa!

Theo Khám Phá

Yêu đơn phương làm sao đau bằng có người yêu mà vẫn cô đơn?

Người ta thường nói đau khổ nhất là kẻ yêu đơn phương vì sẽ không được đối phương đáp lại nhưng kẻ cô đơn giữa cuộc tình mới là kẻ đáng thương hơn! Cô vẫn đang đắm chìm trong thứ tình yêu mà cô là trụ cột là rào chắn những cơn gió lớn. Cô muốn buông, cô muốn bỏ, cô muốn trở về là một cô gái mạnh mẽ trước đây? Liệu cô có làm được không?

Mưa – những cơn mưa đầu mùa kèm theo chút gió lớn cứ lấm tấm rớt rơi làm cho những con người nếu có thật sự mạnh mẽ cũng chẳng thể nào từ chối lời quyến rũ  của những nỗi niềm từ cơn mưa.

Có một cô gái vốn rất ghét những cơn mưa. Cô sợ nhìn thấy những cơn mưa, nhìn thấy quá khứ của cô đang len lỏi trong những giọt mưa trĩu nặng. Cô sợ phút chốc mình lại yếu lòng lại khóc rồi lãi đau khổ khi nhớ về những kí ức phía sau màn mưa..

Mưa – lạnh giá và rét buốt, nó làm cô nhớ về một vòng tay ấm, làm cô nhớ về một bờ môi nóng, làm cô nhớ về tách cà phê, làm cô nhớ về điếu thuốc của anh. Phải, cô đang nhớ về anh!

Yêu đơn phương làm sao đau bằng có người yêu mà vẫn cô đơn?

Cô gặp anh khi cô đang là sinh viên năm cuối mà cho tới bây giờ cô vẫn nghĩ anh chính là định mệnh do một phép lạ nào mang đến. Anh cao ngạo, ngang ngược và có phần lạnh nhạt với tất cả mọi người xung quanh. Và đây cũng không phải mẫu con trai cô hằng mơ mộng mà chính là kiểu con trai cô thật sự rất ghét. Nhưng người đời vẫn có câu ” ghét của nào trời cho của ấy”, chạy trời đố có mà sai. Cô vẫn lém lỉnh trêu anh rồi thủ thỉ cùng đám bạn sinh viên cũng chẳng kém phần lém lỉnh như cô, suốt ngày trêu chọc anh.

Ngày qua, đêm đến, tuần trôi, tháng vội… cũng đã hơn 4 tháng cô và anh đấu đá nhau. Thế rồi một ngày, cô vô tình phát hiện cô yêu anh từ lúc nào chẳng hay. Còn anh với bản tính cao ngạo cũng chẳng hé môi rằng có thích cô không? Thế nhưng, cô lại là người chủ động bày tỏ tất cả tâm tư tình cảm của mình. Thật may, anh cũng đã thích cô từ những tháng ngày chuyện trò. Họ yêu nhau từ đó! Yêu nhau từ những điều giản dị nhất, từ lời trêu chọc của bè bạn, từ những lần chạm mặt nhau nhưng chẳng dám nhìn nhau hay thậm chí mội khi cô thấy anh thì mặt cứ bừng bừng đỏ.

Yêu đơn phương làm sao đau bằng có người yêu mà vẫn cô đơn?

Thấm thoát hơn một năm trôi qua, hai cái sinh nhật – một cái của anh và một cái của cô. Nhưng họ đã đi qua biết bao nhiêu sóng gió, những hờn ghen, cãi nhau hay thậm chí vì cái tôi mà họ đánh mất nhau nhiều lần. Sau tất cả, cô cố gắng níu anh về nhưng thứ tình cảm anh cho cô có lẽ đã nhạt nhòa. Bởi anh cho rằng cô vốn dĩ không hợp với anh. Cô đau đớn khi nhận ra rằng tình yêucủa anh dành cho cô không còn như trước.

Cô càng níu anh tay cô càng rỉ máu, nước mắt cô càng nhiều, đầu cô mê muội. Cô nhận ra trong cuộc tình này anh như kẻ dậm chân tại chỗ còn cô như một đứa ngốc mãi chạy theo cái bóng anh. Cô trách mình yếu đuối vì nhiều lần anh làm cô tổn thương biết nhường nào vậy mà cô không buông bỏ được anh. Chỉ vài ba câu dỗ dành, vài ba câu yêu thương là cô lại liên lạc với anh. Càng ngày cô càng thấy bản thân mình quá cô đơn giữa cuộc tình này!

Yêu đơn phương làm sao đau bằng có người yêu mà vẫn cô đơn?

Nhìn những đôi yêu nhau khác, chốc chốc cô lại chạnh lòng. Nhìn cách chàng trai nhẹ nhàng ấm áp bên cạnh bạn gái mình thì lại nghĩ lại chính cô, cô cảm thấy trong tình yêu của cô dường như không có điều đó. Cô nhớ một lần cô bị tai nạn, không kịp nhắn tin cho anh biết, nhưng người đầu tiên chạy đến bên cô lại là người cô không thương còn anh chẳng lời nào an ủi cô lại còn nhắn tin mắng cho cô một trận vì nghĩ rằng cô đi chơi với ai. Ngay lúc đó, cô cảm thấy sao mình lại có thể yêu một kẻ vô tâm như vậy?

Người ta thường nói đau khổ nhất là kẻ yêu đơn phương vì sẽ không được đối phương đáp lại nhưng kẻ cô đơn giữa cuộc tình mới là kẻ đáng thương hơn! Cô vẫn đang đắm chìm trong thứ tình yêu mà cô là trụ cột là rào chắn những cơn gió lớn. Cô muốn buông, cô muốn bỏ, cô muốn trở về là một cô gái mạnh mẽ trước đây? Liệu cô có làm được không?

Tiền chip

Đàn ông không cần quá lãng mạn, chân thành là đủ rồi

Cứ sống lâu hơn một chút mới hiểu tình yêu không phải là những lời thề non hẹn biển, mà đơn giản là cùng nhau bình yên qua ngày. Vì càng đơn giản chỉ là ở bên nhau, tình cảm sẽ càng dài lâu

Người đàn ông của mình là người như thế nào? Luôn là câu hỏi in dấu trong lòng tôi. Bởi quan trọng với đàn bà mà nói thì điểm dừng chân cuối cũng vẫn không phải là một nơi bình yên để nương náu thôi sao. Và thực ra để hiểu hoàn toàn được một người, có lẽ phải dành đến nửa đời còn lại ở cạnh nhau.

Đàn ông không cần quá lãng mạn, chân thành là đủ rồi

Ngay từ lúc nhỏ, mẫu đàn ông của tôi là bố… người đàn ông có thể khiến mẹ tôi quan tâm, lo lắng từng ngày, người có thể khiến mẹ chăm chút từng li từng tí cho bữa cơm gia đình, người có thể che mưa chắn gió cho những mùa thiên tai, người có thể là nơi tôi khóc lóc kể lể về những tiểu tiết trong cuộc sống và là tường thành vững chãi cho tôi lớn đến hôm nay. Người còn là nơi cất giữ toàn bộ tình yêu thương của cả gia đình. Có lẽ cũng vì thế nênvô tình luôn lấy ông là nơi đánh giá người tôi yêu.

Đàn ông không cần quá lãng mạn, chân thành là đủ rồi

Có mấy ai yêu mỗi một lần rồi đi được cùng nhau đến cuối. Dẫu bến đỗ có bình yên thì trái tim ít nhiều vẫn có vết thương lòng. Có nhận có cho âu cũng là quy luật của đời, hạnh phúc hơn nhau ở chỗ tình duyên viên mãn được bao nhiêu, người đàn ông của bạn gửi bạn bao nhiêu tình cảm. Giống như việc chẳng quan trọng ta nói lời yêu thương nhiều hay ít mà quan trọng là trong lời yêu thương đó có bao nhiêu tình cảm là thật.

Xem phim đọc truyện nhiều, tâm hồn có đôi chút hoang mang với mộng mơ hão huyền… huyễn hoặc mình như những cô bé lọ lem rồi có ngày sẽ gặp được chàng hoàng tử dẫu không cưỡi bạch mã nhưng vẫn đủ xa hoa để mơ những giấc mơ thiếu thực tế. Con gái mà, ai chẳng muốn mình về nhà chồng với một đám cưới linh đình, nở mặt nở mày với bạn bè láng giềng, ai chẳng muốn sống một cuộc sống đầm ấm bình yên với người đàn ông nguyện suốt đời chỉ của riêng mình. Song cứ sống lâu hơn một chút mới hiểu tình yêu không phải là những lời thề non hẹn biển, mà đơn giản là cùng nhau bình yên qua ngày. Vìcàng đơn giản chỉ là ở bên nhau, tình cảm sẽ càng dài lâu.

Đàn ông không cần quá lãng mạn, chân thành là đủ rồi

Người đàn ông tôi cần là người không nói nhiều những lời đường mật, không có nhiều những việc làm lãng mạn mà thay vào đó là khi tình yêu cuồng nhiệt qua đi, hai người có thể sẽ gặp phải mâu thuẫn, những điều phiền muộn trong cuộc sống sẽ khiến hai người cãi nhau anh ấy sẽ vì tôi mà chịu nhường nhịn.Bởi trong tình yêu đòi hỏi sự nhẫn nhịn và hy sinh có thể vì nhau mà chấp nhận để bản thân chịu ấm ức, lý do duy nhất, chỉ có thể là đã yêu thương sâu đậm đối phương. Là người đàn ông có thể đôi lúc vô tâm nhưng khi đối diện với thực tế sự lựa chọn của anh ấy vẫn là tôi.

Suy cho cùng điều quan trọng nhất của một người đàn ông là lòng khoan dung, dám gánh vác trách nhiệm, chân thành quan tâm gia đình.Vậy nên, tìm một người để bầu bạn cả đời, không phải tìm người tốt nhất, mà tìm một người phù hợp nhất, không tìm người đàn ông lãng mạn nhất vì chỉ cần chân thành thôi là đủ rồi…